Cách để có cảm nhận trong việc xây dựng content
Ở bài viết trước tôi đã để cập đến chủ đề: “Cảm nhận quan trọng như thế nào trong việc xây dựng content“, thì trong bài viết này tôi sẽ nói riêng về cách để hình thành cảm nhận.
Cảm nhận được hình thành lên sau khi cảm xúc được sinh ra, nó thiên về phần suy nghĩ trong nội tâm và có thể bị ảnh hưởng bởi những điều không tốt khiến cho tam quan của con người bị lệch lạc. Nên, muốn hình thành được cảm nhận thì buộc chúng ta phải trải nghiệm qua nhiều cảm xúc. Chỉ khi trải qua đủ cảm xúc rồi thì các cảm nhận mới được hình thành nhanh chóng giống như công tắc điện trong não bộ của bạn thay vì việc bạn phải tìm kiếm nó.

Xây dựng cảm nhận của bản thân
Đối với một Content Creator việc xây dựng cho mình những cảm nhận nhanh rất quan trọng đi kèm với những câu từ có thể điều khiển được cảm xúc con người. Tuy nhiên, không phải ai cũng giỏi trong việc này mà mỗi người đều có xuất phát điểm khác nhau, một môi trường khác nhau để tạo ra những cảm xúc và tam quan khác nhau.
Có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao một áng văn, 1 câu thơ ngắn trong sách giáo khoa lại có thể phân tích ra được một bài văn dài đến vậy, khiến cho bạn phải chật vật, hì hục gia hết tốc lực viết nó trên tờ giấy thi với hy vọng sẽ đỗ vào trường đại học mình yêu thích. Hay tại sao, những nhà văn, nhà thơ ngày xưa lại có nhiều ngôn từ hay đến thế, nghe những câu văn, câu thơ của họ khiến lòng mình cứ như muốn thắt lại?
Đó là vì, họ sống trong một thời kỳ khó khăn nhất của đất nước, nơi những con người phải gồng mình lên dưới những sự áp bức bóc lột, dưới những làn mưa bom bão đạn hay những đêm lạnh lẽo phải canh giặc trong rừng mưa. Hoàn hành hoá thành những áng văn, và những áng văn là những sự giải toả của những con người có tâm hồn nhạy cảm với nghệ thuật, trong họ chứa rất nhiều tâm tư nhưng cũng vẫn phải giấu hết những điều đó để nở những nụ cười an ủi nhau nên những phép ẩn dụ mới được dùng nhiều đến thế.
Có một lần trong một buổi nói chuyện với người bạn đời của mình tại quê nhà, tôi mới chợt nghe anh hát rêu rao câu hát:
“Nhà em ở lưng đồi
Nơi chim rừng thánh thót
Bầu trời xanh dịu ngọt
Gió tràn về mênh mang
Nhà em giữa nắng vàng
Con suối tràn bờ đá
Hương rừng thơm mùa hạ
Đường chiều về quanh co
Nhà em ở lưng đồi
Mẹ cười bên nương ngô
Mừng năm nay được mùa
Theo tiếng khèn xuống phố…”
Tôi bất chợt hỏi: “Anh có hiểu bài hát đó không?” thì tôi nhận được câu trả lời như sau: “Trước đây khi nghe bài hát này suốt ngày được phát trên TV, anh nghe cũng không hiểu, nhưng bây giờ khi về quê em thì anh hiểu rồi.” Câu trả lời khiến tôi được khai sáng hoàn toàn, thì ra, môi trường sống sẽ ảnh hưởng đến thế giới quan của mỗi người, từ đó mới hình thành nên giá trị quan tương ứng.
Quê anh ở nơi miền đất biển, lấy đâu ra lưng đồi, lấy đâu ra con suối với bờ đá hay mùi hương rừng, tiếng khèn reo vang. Chỉ khi được đến tận nơi, tận mắt chứng kiến và cảm nhận, những cảm xúc trong anh bắt đầu hiện rõ lên sự phấn khích với môi trường, với một không khí dịu mát của miền núi chứ không phải cái gió nóng ẩm của miền biển thì cảm nhận của anh mới được hình thành và yêu thích nơi núi rừng này.
Từ trong lời của một bài hát, ngay khi trở lại thành phố nhộn nhịp mỗi khi nghe lại vẫn thấy như trong trái tim hiện lên hình ảnh những ngôi nhà bên sườn đồi lấp ló sau những tán cây, nghe được cả tiếng róc rách của con suối chảy, phảng phất mùi hoa rừng thơm thơm, mát mát… để rồi làm việc mệt nhọc lại muốn về một vùng đất bình yên mà tận hưởng.

Hay một câu chuyện nữa, tôi muốn kể để cho các bạn hình dung thêm rằng trải nghiệm quan trọng như thế nào trong việc hình thành cảm nhận. Trong một lần dạy em họ tôi học một ngữ văn, đề bài là: “Em hãy miêu tả một mùa trong năm mà em thấy ấn tượng nhất”. Em họ tôi được sinh ra ở miền Nam, vài năm mới được bố mẹ cho về quê một lần nhưng chỉ được cho về mùa hè vì chỉ có nghỉ hè mới được nghỉ học. Lúc tôi hỏi em muốn tả về mùa nào nhất, thì em nói là mùa hè, và em cũng nói em không biết những mùa kia như thế nào nên em không biết miêu tả nó ra sao.
Tôi đứng sững người một lúc, rằng cảm thấy mình vẫn rất may mắn khi sinh ra tại miền nơi có 4 mùa quanh năm, tôi hiểu được sự ấm áp của mùa Xuân, sự nóng bức của ngày hè, sự mát mẻ của mùa Thu và sự lạnh lẽo của mùa Đông. Còn em họ mình thì không, tôi không biến nên gọi đó là gì, nhưng cũng rất khó vì em còn nhỏ, thôi thì lớn hơn trải nghiệm cũng chưa muộn. Tôi kiên nhẫn cho em họ mình xem qua các video clip về các mùa để cho em hình dung, kết quả, em thích nhất là mùa Xuân, nhưng tôi vẫn nói em viết về mùa hè tại quê hương. Từ từ hình dung trong não bộ của mình về những ký ức ngày hè ở quê, để đưa vào từng câu văn cho chân thật nhất.
Bản chất văn học cũng là nghệ thuật, nên người làm content chính là nghệ sĩ. Mà nghệ thuật chính là tái hiện cuộc sống qua nhiều loại hình khác nhau. Bạn nào còn mơ hồ về khái niệm nghệ thuật thì vui lòng tra google để có được kết quả nhé, hoặc chờ bài sau tôi sẽ phân tích “Nghệ thuật là gì?”
Trải nghiệm bằng các hình thức khác nhau
Muốn trở thành một người làm content giỏi, bắt buộc bạn phải trải nghiệm nhiều, cuộc sống của chúng ta vẫn chưa bao giờ có một giới hạn nào đối với bất kỳ ai hay những câu chuyện diễn ra là vô vàn và khó trùng lặp nên bạn tha hồ, thoả thích mà khám phá chúng.
Trải nhiệm bằng cách đọc sách, tiểu thuyết, đọc về câu chuyện của những người khác.
Trải nghiệm bằng cách xem phim ở nhiều thể loại, tại vì tôi cũng là một biên kịch nên tôi chắc chắn với bạn rằng tất cả những gì được đưa thành phim đều bắt nguồn từ cảm hứng đời sống. Một câu chuyện nào đó trong đời sống này của chúng ta thôi, chỉ là bạn có nhìn ra nó hay chưa?
Trải nghiệm thực tế bằng cách chính mình tự tìm hiểu hoặc trải qua. Mọi cảm xúc đều có cấp độ từ nặng tới nhẹ và ngược lại, việc của bạn là phân tầng chúng ra một cách rõ ràng.
Tóm lại, xem nhiều hơn, trải nghiệm nhiều lên rằng bạn sẽ có những content mang chất riêng của mình. Chúc bạn thành công!
Trang Lưu.